2023
THÁNH BA-TÔ-LÔ-MÊ-Ô, TÔNG ĐỒ
THÁNH BA-TÔ-LÔ-MÊ-Ô, TÔNG ĐỒ
lễ kính
Ca nhập lễ
Tv 95,2.3
Ngày qua ngày,
hãy loan báo ơn Thiên Chúa cứu độ,
kể cho muôn dân biết Người thật quang vinh.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một lòng tin vững mạnh, để chúng con thật tình gắn bó với Ðức Kitô, Con Một Chúa như thánh Ba-tô-lô-mê-ô Tông Ðồ. Xin Chúa cũng nhận lời thánh nhân cầu thay nguyện giúp mà cho chúng con sống thế nào, để muôn dân nhận biết Hội Thánh chính là bí tích cứu độ. Chúng con cầu xin…
Bài đọc 1
Kh 21,9b-14
Trên mười hai nền móng, có tên mười hai Tông Đồ của Con Chiên.
Bài trích sách Khải huyền của thánh Gio-an tông đồ.
9b Tôi là Gio-an, bấy giờ, một thiên thần đến bảo tôi : “Lại đây, tôi sẽ chỉ cho ông thấy Tân Nương, Hiền Thê của Con Chiên.” 10 Rồi đang khi tôi xuất thần, thì người đem tôi lên một ngọn núi cao hùng vĩ, và chỉ cho tôi thấy Thành Thánh, là Giê-ru-sa-lem, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, 11 chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Thành rực sáng tựa đá quý tuyệt vời, như ngọc thạch trong suốt tựa pha lê. 12 Thành có tường rộng và cao, với mười hai cửa do mười hai thiên thần canh giữ, và trên các cửa có ghi tên mười hai chi tộc con cái Ít-ra-en. 13 Phía đông có ba cửa, phía bắc ba cửa, phía nam ba cửa và phía tây ba cửa. 14 Tường thành xây trên mười hai nền móng, trên đó có tên mười hai Tông Đồ của Con Chiên.
Đáp ca
Tv 144,10-11.12-13ab.17-18 (Đ. x. c.12a)
Đ.Lạy Chúa, kẻ hiếu trung với Chúa
được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
10Lạy Chúa, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ,
kẻ hiếu trung phải chúc tụng Ngài,11nói lên rằng : triều đại Ngài vinh hiển,
xưng tụng Ngài là Đấng quyền năng.
Đ.Lạy Chúa, kẻ hiếu trung với Chúa
được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
12Để nhân loại được tường những chiến công của Chúa,
và được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.13abTriều đại Ngài : thiên niên vĩnh cửu,
vương quyền Ngài vạn đại trường tồn.
Đ.Lạy Chúa, kẻ hiếu trung với Chúa
được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
17Chúa công minh trong mọi đường lối Chúa,
đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.18Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Chúa,
mọi kẻ thành tâm cầu khẩn Người.
Đ.Lạy Chúa, kẻ hiếu trung với Chúa
được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
Tung hô Tin Mừng
Ga 1,49b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 1,45-51
Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
45 Khi ấy, ông Phi-líp-phê gặp ông Na-tha-na-en và nói : “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp : đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét.” 46 Ông Na-tha-na-en liền bảo : “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được ?” Ông Phi-líp-phê trả lời : “Cứ đến mà xem !” 47 Đức Giê-su thấy ông Na-tha-na-en tiến về phía mình, liền nói về ông rằng : “Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối.” 48 Ông Na-tha-na-en hỏi Người : “Làm sao Ngài lại biết tôi ?” Đức Giê-su trả lời : “Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.” 49 Ông Na-tha-na-en nói : “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en !” 50 Đức Giê-su đáp : “Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin ! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.” 51 Người lại nói : “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, nhân ngày lễ kính thánh Tông Ðồ Ba-tô-lô-mê-ô, chúng con dâng tiến của lễ này để chúc tụng tôn vinh Chúa. Xin nhận lời thánh nhân chuyển cầu mà ban ơn trợ giúp chúng con. Chúng con cầu xin…
Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì Chúa đã cho Hội Thánh được đứng vững trên nền tảng các Tông Ðồ, để Hội Thánh luôn là dấu chỉ trường tồn sự thánh thiện của Chúa nơi trần gian, và trình bày giáo lý bởi trời cho mọi người.
Vì thế, giờ đây và cho đến muôn đời, cùng với toàn thể đạo binh thiên quốc, chúng con sốt sắng chúc tụng và tung hô Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Ca hiệp lễ
Lc 22,29-30
Chúa nói : “Thầy sẽ ban quyền cai trị cho anh em, như Cha Thầy đã ban cho Thầy, để anh em được cùng với Thầy đồng bàn ăn uống trên vương quốc của Thầy.”
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, là Thiên Chúa chúng con, trong ngày lễ kính thánh Ba-tô-lô-mê-ô tông đồ, chúng con đã lãnh nhận bí tích Thánh Thể là bảo chứng ơn cứu độ muôn đời. Xin cho bí tích này nâng đỡ chúng con bây giờ và mãi mãi. Chúng con cầu xin…
2023
Đức Mẹ – mẫu gương phục vụ và ngợi khen
Trưa thứ Ba ngày 15/8, Lễ Đức Mẹ Hồn xác Lên trời, Đức Thánh Cha đã chủ sự buổi đọc Kinh Truyền Tin với khoảng 10 ngàn tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh, Đức Thánh Cha nhắn nhủ các tín hữu noi gương Mẹ Maria, là mẫu gương về sự ngợi khen Thiên Chúa và phục vụ anh chị em mình.
Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay, lễ trọng Đức Trinh Nữ Maria Hồn Xác Lên Trời, chúng ta cùng chiêm ngắm Mẹ, Đấng lên Trời cả hồn lẫn xác trong vinh quang. Bài Tin Mừng hôm nay cũng trình bày cho chúng ta điều đó khi Mẹ đi lên, nhưng lần này Mẹ đi lên một “vùng núi” (Lc 1,39); tại sao Mẹ lên núi? Để giúp đỡ người chị họ Elizabeth, và ở đó Mẹ đã công bố bài ca Magnificat. Mẹ Maria đi lên và Lời Chúa mạc khải cho chúng ta những nét đặc trưng của Mẹ khi Mẹ đi lên. Đặc trưng gì? Đó là phục vụ người lân cận và ngợi khen Chúa: cả hai. Mẹ Maria là người nữ phục vụ tha nhân và Mẹ Maria là người nữ ngợi khen Thiên Chúa, hơn nữa, thánh sử Luca thuật lại chính cuộc đời Chúa Kitô như một cuộc đi lên, tức là hướng về Giêrusalem, nơi Người tự hiến trên Thập Giá, đồng thời cũng mô tả cuộc hành trình của Mẹ Maria. Chúa Giêsu và Mẹ Maria cùng đi trên một con đường: hai cuộc đời lên cao, tôn vinh Thiên Chúa và phục vụ anh chị em mình. Chúa Giêsu là Đấng Cứu Chuộc, Đấng hiến mạng sống vì chúng ta, để chúng ta được nên công chính; Mẹ Maria như người tôi tớ ra đi phục vụ: cả hai cuộc đời chiến thắng sự chết, và sống lại; bí mật của hai cuộc đời là phục vụ và ngợi khen. Chúng ta cùng dừng lại hai khía cạnh này: phục vụ và ngợi khen.
Phục vụ là khi chúng ta hạ mình phục vụ anh chị em, chúng ta đi lên: chính tình yêu nâng cuộc sống lên cao. Chúng ta ra đi phục vụ anh chị em của chúng ta và với việc phục vụ này, chúng ta đi lên cao. Nhưng việc phục vụ không hề dễ dàng: Đức Mẹ, người vừa mới mang thai, từ Nazareth đã đi gần 150 cây số để đến nhà bà Elizabeth. Giúp đỡ có cái giá của nó, đối với tất cả chúng ta! Giúp đỡ luôn có cái giá của nó! Chúng ta luôn trải nghiệm điều đó, việc chăm sóc người khác đòi hỏi những vất vả, kiên nhẫn và lo lắng. Ví dụ, chúng ta nghĩ đến nhiều người hằng ngày phải di chuyển hàng cây số để đi làm và trở về, và thực hiện nhiều nhiệm vụ vì lợi ích của người khác; hay chúng ta nghĩ đến những hy sinh thời giờ và giấc ngủ để chăm sóc một trẻ sơ sinh hoặc một người già; và dấn thân phục vụ những người không có gì để trả lại, trong Giáo hội cũng như trong việc tình nguyện. Tôi ngưỡng mộ các hoạt động tình nguyện. Điều này thật sự vất vả, nhưng đó là đi lên, hướng đến Thiên đàng! Đây là việc phục vụ thực sự.
Tuy nhiên, sự phục vụ có nguy cơ trở nên vô ích nếu không ngợi khen Thiên Chúa. Thật vậy, khi Đức Maria vào nhà người chị họ, Mẹ đã ngợi khen Thiên Chúa. Mẹ không nói về sự mệt mỏi của mình sau chuyến đi, nhưng Mẹ công bố một bài ca vui mừng xuất phát từ trái tim. Vì ai yêu mến Thiên Chúa thì biết ngợi khen. Và Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy “dòng thác chảy những lời ngợi khen”: hài nhi nhảy mừng trong lòng bà Êlisabét (x. Lc 1:44), người đã loan báo những lời chúc lành và công bố “mối phúc đầu tiên”: “Em thật có phúc vì đã tin” (Lc 1,45); Có phúc vì đã tin; và mọi sự đạt tới đỉnh điểm nơi Đức Maria, người đã công bố lời kinh Magnificat (x. Lc 1:46-55). Ngợi khen làm tăng niềm vui. Lời ngợi khen giống như một cái thang: nó đưa trái tim lên cao. Khen ngợi nâng tâm hồn lên và vượt qua cám dỗ bỏ cuộc. Anh chị em có thấy rằng những người buồn chán, những người hay ngồi lê đôi mách không có khả năng khen ngợi không? Hãy tự hỏi: tôi có khả năng khen ngợi không? Thật tốt biết bao khi ngợi khen Chúa mỗi ngày và khen ngợi những người khác nữa! Thật tốt khi sống với lòng biết ơn và chúc phúc thay vì tiếc nuối và phàn nàn, nhìn lên thay vì xệ mặt! Càm ràm: có những người phàn nàn mỗi ngày. Nhưng hãy thấy rằng Chúa ở gần bạn, hãy thấy rằng Người đã tạo dựng nên bạn, hãy thấy những điều Người đã ban cho bạn. Hãy ngợi khen! Và đây là sức khỏe thiêng liêng.
Phục vụ và khen ngợi. Chúng ta hãy thử tự hỏi mình xem: tôi sống công việc và những bận tâm hằng ngày với tinh thần phục vụ hay ích kỷ? Tôi có cống hiến cho ai đó một cách vô vị lợi mà không tìm kiếm lợi lộc trước mắt không? Tôi có lấy việc phục vụ làm “bàn đạp” của đời mình không? Và nghĩ đến lời ngợi khen: tôi có giống Mẹ Maria, vui mừng trong Chúa không (x. Lc 1,47)? Tôi có cầu nguyện chúc tụng Chúa không? Và, sau khi ngợi khen Chúa, tôi có lan tỏa niềm vui của Người cho những người tôi gặp không? Mỗi người cố gắng trả lời những câu hỏi này.
Xin Mẹ của chúng ta, Đấng Hồn Xác Lên Trời, giúp chúng ta vươn cao hơn mỗi ngày qua việc phục vụ và ngợi khen.
Theo Vatican News (15/8/2023)
2023
Đào tạo phụng vụ cho Dân Chúa: Bài 1 – Cử hành Thánh lễ
HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM
ỦY BAN PHỤNG TỰ
[email protected]
– Để áp dụng Tông thư Desiderio Desideravi (DD) của Đức Thánh Cha Phanxicô;
– Để tuân thủ quy luật phụng tự và kỷ luật các Bí tích, đồng thời thể hiện tính duy nhất trong cử hành phụng vụ;
Ủy ban Phụng tự phổ biến đề tài hướng dẫn đầu tiên của chương trình
Bài 1: CỬ HÀNH THÁNH LỄ
Nghi thức | Thực hành |
TỔNG QUÁT |
– Giữ luật chữ đỏ. – Phải dùng bản văn Nghi thức Thánh Lễ năm 2005, đã được Tòa Thánh phê chuẩn. – Không tự ý thêm bớt trong bản văn phụng tự; không tùy tiện và thay đổi trình tự nghi thức; không xâm phạm tính thánh thiêng của Cung Thánh với những trang trí tầm thường hoặc lòe loẹt, không bài trí như một sân khấu đời thường mang tính phô diễn. |
Động tác | Cử chỉ và điệu bộ của linh mục, phó tế, các thừa tác viên cũng như của dân chúng, phải được thể hiện sao cho toàn thể cuộc cử hành mang vẻ đẹp đơn sơ trang nhã, giúp thấy rõ ý nghĩa xác thực và đầy đủ của những phần khác nhau, đồng thời cũng cổ võ sự tham dự của mọi người (Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma [QCSL], 42) – Không đọc nhanh cũng không quá chậm – Phân biệt các động tác: cúi đầu – cúi mình – cúi mình sâu (theo chữ đỏ) – Dang tay không rộng quá, cũng không cao quá hoặc thấp quá |
NGHI THỨC NHẬP LỄ | |
Cuộc rước nhập lễ |
– Đang khi đoàn rước tiến vào thánh đường thì hát ca nhập lễ (QCSL 47). Việc đánh trống hay trình tấu bằng kèn phải được thực hiện trước khi Nhập lễ. Đoàn rước không di chuyển khi đang diễn tấu. (Hướng dẫn Mục vụ Thánh nhạc, 47). Theo đó: * Trống, trắc không chuyển tải được lời, nên chỉ sử dụng khi tập họp cộng đoàn, trước khi đi rước. * Kèn thổi khi đường rước xa, nhưng phải ngưng khi đoàn rước tiến tới cửa nhà thờ và phải thổi theo bài thánh ca được chuẩn nhận. |
Rước sách Tin Mừng | – Sách Tin Mừng, chứ không phải sách Bài đọc. – Thừa tác viên chính là phó tế – Nếu không có phó tế, một linh mục trong đoàn đồng tế hoặc người đã lãnh tác vụ đọc sách cầm sách Tin Mừng – Nếu không thì đặt sẵn sách Tin Mừng trên bàn thờ (x. QCSL, 120) |
Xông hương | Trong một Thánh Lễ, chỉ thực hiện theo một trong hai cách thức: A. Theo cách Á Đông: xá nhang hoặc đốt hương trong lư trước khi hôn kính bàn thờ B. Xông hương theo truyền thống Âu Tây |
Có ba dạng xông hương: xông thẳng – xông ba hướng – xông liên tục.
– Động tác cho mỗi lần xông thẳng: nâng cao bình hương – dừng – lắc bình hương hai nhịp – hạ bình hương xuống một chút (không phải vừa đưa lên vừa lắc và không bao giờ lắc ba nhịp).
– Xông ba hướng: lắc bình hương hai nhịp ở giữa – bên trái – bên phải.
Trong Thánh Lễ:
– Chủ tế xông hương bàn thờ và Thánh Giá sau khi hôn kính bàn thờ (Nghi Thức Thánh Lễ – NTTL 1; QCSL 123)
– Bàn thờ: lắc bình hương liên tục quanh bàn thờ
– Lễ vật: xông ba lần (giữa 2 lắc – trái 2 lắc – phải 2 lắc), có thể xông theo hình thánh giá
– Thánh Thể, Thánh Giá, ảnh Chúa, nến Phục sinh, chủ tế: xông thẳng ba lần (QCSL 277)
– Sách Tin Mừng, lễ vật, các vị đồng tế, cộng đoàn: xông ba lần (giữa 2 lắc – trái 2 lắc – phải 3 lắc)
– Thánh tích, ảnh tượng: xông thẳng hai lần
– Lúc chuẩn bị lễ vật: sau khi chủ tế xông hương lễ vật, bàn thờ và Thánh Giá, thừa tác viên xông riêng chủ tế, sau đó xông chung các giám mục và linh mục đồng tế, cuối cùng xông chung cộng đoàn giáo dân.
– Thứ tự: xông riêng chủ tế, sau đó xông chung các giám mục và linh mục đồng tế, cuối cùng xông chung cộng đoàn giáo dân.Nghi thức Nhập lễ– Linh mục đứng tại ghế chủ tọa, trừ trường hợp bất khả thi (x. Nghi thức Thánh lễ [NTTL] 1; QCSL 50).PHỤNG VỤ LỜI CHÚACông bố Lời Chúa– Chỉ đặt một bục đọc Lời Chúa, đây cũng là giảng đài và nơi đọc Lời nguyện cộng đoàn (x. 71; 138).
– Trong Phụng vụ Lời Chúa, chính Chúa nói và cộng đoàn lắng nghe, cộng đoàn không đọc chung các bài Sách Thánh và Tin Mừng.
– Các thừa tác viên đọc sách: nam mặc áo Alba hoặc âu phục có mang cà-vạt, nữ mặc áo dài màu trắng (x. 335-336).
– Trong lễ có cử hành Bí tích Hôn nhân, cô dâu chú rể không đọc Sách Thánh; và trong thánh lễ An táng, thân nhân người quá cố cũng không đọc Sách Thánh, trừ phi không còn ai khác thi hành nhiệm vụ này (x. Hiến chế Phụng vụ thánh 32; NTTL 10; Hội đồng Giáo Hoàng về Gia đình, Chuẩn bị Bí tích Hôn nhân 68).
– Không được để cô dâu chú rể cùng đứng bên nhau khi đọc sách để chụp hình.Thánh vịnh Đáp ca– Việc đọc/hát thánh vịnh là nhiệm vụ của người xướng/hát thánh vịnh (psalmista) hoặc của thừa tác viên đọc sách (lector) (QCSL số 61, 129). Họ sẽ đọc hoặc hát Thánh vịnh Đáp ca tại bục đọc sách – không đọc tại nơi ca đoàn.Giảng lễ
– Thông thường, chính linh mục chủ tế, hoặc một vị đồng tế, hoặc phó tế sẽ giảng lễ.
– Không được để giáo dân giảng lễ.
– Phải giảng vào các ngày Chúa nhật và lễ buộc; nên giảng trong lễ các ngày thường mùa Vọng, mùa Chay và mùa Phục sinh, và trong các lễ khác cũng như các dịp có khá đông người tới nhà thờ (x. 65-66).
– Sau bài giảng, nên giữ thinh lặng một khoảng thời gian ngắn (x. QCSL 136, 56, 66).
– Người giảng lễ không được rời giảng đài; không ca hát, hỏi đáp, tặng quà… (những việc này dành cho lúc dạy giáo lý, giảng phòng, tĩnh tâm…).Tuyên xưng đức tin– Khi phải đọc kinh Tin Kính, chỉ được đọc hoặc hát một trong hai lời tuyên xưng Nicêa và của các Tông đồ (x. NTTL 18-19).
– Không được thay thế bằng bất cứ bài hát nào khác, kể cả bằng những mẫu tuyên xưng trong nghi thức các bí tích khác.Lời nguyện cộng đoàn
(Lời nguyện tín hữu/Lời nguyện chung)- Phải đọc trong các Lễ Trọng, Lễ Chúa nhật, Lễ Thêm sức, Lễ Hôn phối, Lễ An táng.
– Các ý nguyện được đọc tại giảng đài hoặc một nơi thích hợp, do phó tế, một ca viên, một thừa tác viên đọc sách, hoặc một tín hữu giáo dân.
– Những ý nguyện phải giản dị, vắn tắt, tự nhiên và thận trọng, diễn tả ý nguyện của toàn thể cộng đoàn (x. QCSL 71).PHỤNG VỤ THÁNH THỂ– Bàn thờ để trống suốt phần Nhập lễ và Phụng vụ Lời ChúaChuẩn bị lễ vật– Không được để sẵn trên bàn thờ từ đầu lễ: chén thánh, rượu nước, bình đựng bánh lễ, sách lễ, khăn thánh (trừ khi phải sử dụng khăn thánh có kích thước lớn).Kinh nguyện Thánh Thể– Không được tự tiện thay đổi hoặc thêm bớt bất cứ lời nào trong Kinh nguyện Thánh Thể. (Hc. PV 22; QCSL 24)
– Cộng đoàn quỳ từ sau lời tung hô Thánh Thánh Thánh đến hết vinh tụng ca Chính nhờ Người.Truyền phép– Các công thức truyền phép phải đọc rõ ràng và lớn tiếng (chữ đỏ)Chúc bình an– Sau lời “Anh chị em hãy chúc bình an cho nhau”, chủ tế thinh lặng chào chúc bình an các vị đồng tế, phó tế, hoặc thừa tác viên đứng gần; các vị đồng tế hay thừa tác viên khác đứng gần nhau cũng làm như thế. Giáo dân ở các hàng ghế hai bên cũng quay vào giữa chào chúc bình an cho nhau (x. QCSL 82).KẾT LỄ
– Chỉ đọc câu “Lễ xong, chúc anh chị em đi bình an” trong khi chờ bản dịch mới cho các công thức khác. |
2023
Làm thế nào phân định sứ mạng của mình trong Giáo xứ?
Làm thế nào giúp đỡ các linh mục? Đâu là sứ mạng của tôi trong giáo xứ? Sự phân định này ngang qua cuộc gặp gỡ giữa ước muốn, khả năng và ơn gọi, với ý thức “Chúa đã dựng nên tôi cho một sứ mạng duy nhất mà Ngài không giao phó cho ai khác”.
Tôi có thực sự hữu ích không?
Sự hiện diện và sự giúp đỡ mà chúng ta có thể mang đến cho các linh mục trên thực địa thường ngày có hữu ích thực sự không? Hay chúng là những thứ không đáng kể, vô nghĩa bên cạnh những nhu cầu thực sự mà chúng ta không thể tưởng tượng được bản chất và tầm quan trọng? “Viên đá sống động” (1P 2, 5) mà tôi mang đến cho tòa nhà Giáo hội, có thực chỉ là một hạt cát nhỏ? Liệu những gì tôi có thể làm với phương tiện hạn chế của mình, thời gian quá ngắn, sự hiểu biết một phần của tôi về thực tại, cuối cùng có thay đổi được điều gì không?
Vâng, có thay đổi một cái gì đó. Khi chúng ta cảm thấy mình đang trượt dài trên con dốc của sự phiền muộn, chúng ta có thể nhớ đến thánh Inhaxiô, người đã khuyên chúng ta hãy neo mình vào những nơi an ủi của chúng ta, vào những gì chúng ta biết là luôn luôn đúng và là nguồn bình an, của niềm vui sâu xa và bền vững, của sức sống và nhiệt huyết. Trong trường hợp hiện tại, đâu là những điều chắc chắn mà chúng ta có thể dựa vào?
Nhờ phép rửa tội, chúng ta trở thành “chi thể của thân thể Đức Kitô” và tham dự vào “phẩm giá tư tế, ngôn sứ và vương đế” của Người. Do đó, chúng ta luôn được tháp nhập vào thân thể Chúa Kitô là Giáo hội. Một ngày nọ, một giáo dân đã từng kết thúc cuộc trò chuyện bên lề với một người rất dấn thân bằng câu nói: “Giáo hội sẽ tìm ra giải pháp”. Người đó trả lời: “Nhưng Giáo hội là chúng ta! ” Lời nói rất đơn giản này có sức biến đổi đối với tất cả những người nghe phần cuối cuộc trao đổi này.
Thực hành phân định
Vì vậy, câu hỏi đặt ra: cụ thể tôi có thể làm gì thực sự hữu ích? Tôi có phần nào trong vườn nho của Chúa để sinh hoa trái? Tôi phải phục vụ ở đâu? Đức Hồng y Newman viết trong một lời cầu nguyện: “Tôi là một mắt xích trong toàn thể. Chúa đã dựng nên tôi cho một sứ mạng duy nhất mà Ngài không giao phó cho ai khác”. Lời này, cực kỳ an ủi trong những thử thách, là lời đảm bảo hàng ngày rằng công việc của mỗi người đều xứng đáng, quý giá và độc đáo trong Nước Trời.
Nhận ra Thiên Chúa muốn chúng ta ở đâu vì lợi ích của Giáo hội và vì cuộc sống vui tươi và phong nhiêu của chúng ta, đó là một bài tập phân định vốn diễn ra trong việc lắng nghe Chúa Thánh Thần và trong cộng đoàn. Đó là sự gặp gỡ giữa ước muốn, khả năng và ơn gọi. Có lẽ tôi phải lắng nghe trái tim mình nhiều hơn: tôi bị thu hút bởi điều gì? Điều gì mang lại cho tôi niềm vui? Ca hát, cắm hoa, giáo dục, tổ chức, nói chuyện, sửa chữa, viết lách, đón tiếp, đồng hành, cầu nguyện…? Có lẽ tôi cần được đào tạo thêm để mang lại những điều tốt nhất của bản thân vì lợi ích của Giáo hội?
Chúng ta sẽ vui hơn nếu chúng ta cảm thấy hoàn toàn thoải mái khi phục vụ, và chính những người khác, đôi khi là những giáo dân không quen biết, được cử đến để xác nhận với chúng ta rằng chúng ta đang ở đúng nơi mình cần đến. Có lẽ có những thiết bị kinh tế mới mẻ sẽ được phát minh để tài trợ cho việc đào tạo các tín hữu để thực hiện công việc này và công việc kia một cách có năng lực và tự chủ.
Phát minh ra các mô hình khác
Các tổ chức giáo xứ của chúng ta trong các nhóm và hội đồng chắc chắn sẽ được đại tu và thiết kế lại các chu vi trong tương lai gần. Đây là cơ hội để thoát ra khỏi khuôn khổ, để phát minh ra các mô hình làm việc cùng nhau khác. Làm thế nào để làm cho nó hấp dẫn hơn? Làm sao để thu hút những người năng động, hay các sinh viên? Bằng cách thay đổi địa điểm, bằng cách gặp gỡ ở nơi khác ngoài các hội trường giáo xứ, bằng cách tạo ra một không khí vui vẻ mới vốn sẽ bao quanh công việc phục vụ, bằng cách cùng nhau thực hiện các hoạt động khác chẳng hạn như thể thao.
Cũng ngang qua sự ghi nhận cá nhân, lời cảm ơn cá nhân chú ý đến sứ mạng mà mỗi mắt xích trong toàn thể đã hoàn thành. Theo nghĩa của phụng vụ phép Rửa, tất cả chúng ta đều là tư tế, nghĩa là tất cả chúng ta đều hiệp nhất với nhau, cùng nhìn về một hướng và cùng làm một công việc. Cầu nguyện, làm việc và thư giãn với các linh mục của chúng ta sẽ không giải quyết được mọi vấn đề, nhưng sẽ thay đổi cuộc sống của họ ở đây với chúng ta và cho phép họ sinh hoa trái thiêng liêng. Mỗi người chỉ có thể hoàn thành nghĩa vụ bậc sống của mình một cách tốt nhất có thể, và đây là phẩm giá của chúng ta, là lời đáp lại ơn gọi của chúng ta và là sứ mạng của chúng ta với tư cách là một “mắt xích trong toàn thể”.
Theo nhật báo Aleteia