Nên một như Cha
Thứ Năm
28.5
Ga 17, 20-26
NÊN MỘT NHƯ CHA
Trước khi từ giã các môn đệ thân tín để trở về cùng Chúa Cha, Chúa Giêsu đã dâng lời nguyện tế hiến (Chương 17) để cầu nguyện cho các môn đệ thân yêu của Ngài còn ở trần gian.
Chúa Giêsu cầu nguyện tha thiết với Chúa Cha: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào Con, để tất cả nên một, như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta”. (Ga 17, 20-21a).
Thiên Chúa là tình yêu và sự hiệp nhất. Chúa Giêsu – Con Thiên Chúa làm người đã mạc khải mầu nhiệm ấy và mời gọi chúng ta hãy nên một với Chúa trong cầu nguyện. Cầu nguyện sẽ giúp chúng ta yêu thích những gì Chúa thích. Chúa thích chúng ta sống bác ái và yêu thương hết tất cả mọi người. Chúa muốn chúng ta trở nên những người biết quảng đại vị tha. Chúa cần chúng ta mở rộng vòng tay đón nhận những người bị loại trừ, gạt ra ngoài lề xã hội; và Chúa muốn chúng ta hiệp nhất với Chúa trong cầu nguyện để trở nên khí cụ như lòng Chúa mong muốn.
Mỗi người chúng ta cũng có phần trong lời cầu nguyện này của Chúa Giêsu: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con” (c. 20). Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu thật tha thiết và cảm động, được xuất phát từ thâm tâm sâu lắng của Ngài. Lời cầu nguyện đặc biệt này đủ để an ủi và động viên các môn đệ, giúp các ông thêm mạnh mẽ và can đảm làm chứng tá cho Ngài giữa bao gian nan thử thách. Đời chứng tá của chúng ta chắc chắn cũng được nâng đỡ và phù trợ bằng sức mạnh chuyển cầu của chính Chúa Giêsu bên cung lòng Chúa Cha.
Trọng tâm lời cầu nguyện của Chúa Giêsu chính là “Xin cho chúng nên một” (cc. 21-23). Đây là yếu tố nền tảng để các môn đệ có thể chu toàn sứ mệnh chứng tá giữa trần gian. Yếu tố này cũng là dấu hiệu thiết thực nhất để mọi người tin vào sứ điệp Tin Mừng mà chúng ta mang đến cho họ.
Chúa Giêsu khẩn thiết xin Chúa Cha cho các môn đệ được hiệp nhất, nên một trong tình yêu. Hiệp nhất thì hoàn toàn khác biệt với sự đồng bộ. Đồng bộ là ai cũng giống ai; suy nghĩ, hành động của tôi cũng phải là của anh, chứ anh không được phép nghĩ khác, nói khác và hành động khác với tôi. Một thứ đồng bộ như thế chỉ đưa đến sự độc tài. Mà sự độc tài thì đưa đến hận thù, đố kỵ, đau khổ, và chết chóc. Hơn bao giờ hết, nhân loại ngày nay đã có quá nhiều kinh nghiệm về những tang thương, khốn khổ do bởi những chế độ độc tài gây nên.
Chúa không xin cho các môn đệ được nên đồng bộ với nhau, nhưng Ngài xin cho họ được hiệp nhất với nhau, nghĩa là các môn đệ dù mỗi người mỗi tính mỗi nết, mỗi người mỗi hiểu biết và hành động khác nhau, nhưng họ vẫn có thể đón nhận nhau trong tình yêu và sự hiến mình. Chúa xin Chúa Cha cho các môn đệ được ơn hiệp nhất trong đa dạng, chứ không xin cho họ được hiệp nhất trong sự đồng bộ.
Ước mong không gì khác hơn chính là “tất cả nên một”. Tất cả nên một có nghĩa là Ngài mời gọi các môn đệ và những kẻ tin vào Ngài hãy hiệp nhất với nhau, hãy đồng tâm nhất trí với nhau. Và để cụ thể hóa cho khát vọng “tất cả nên một”, ngoài việc Chúa Giêsu cầu nguyện cho họ, Ngài còn mời gọi họ noi theo mẫu gương “Cha ở trong Con” và “Con ở trong Cha”
Nên một “như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha” (c. 21). Chúa Giêsu đã thực sự “ở trong Cha” với một tình yêu tuyệt đối khi Ngài tự nguyện xuống trần gian, hoà mình trong kiếp nhân sinh, để hoàn tất thánh ý Cha qua cái chết và phục sinh của Ngài, nhờ đó cả nhân loại được ơn cứu độ. Chúng ta cũng được Chúa mời gọi hãy thành tâm tìm kiếm và chu toàn thánh ý Chúa Cha, bằng một tình yêu tinh ròng như Chúa Giêsu trong cuộc đời mỗi người, để chúng ta cũng được hoà nhập vào trong tình yêu của Cha và Con ngay từ cuộc sống trần thế này.
Chúa Giêsu đã chia sẻ cho các môn đệ vinh quang phục sinh của Ngài. Vinh quang ấy chính là sự sống viên mãn trong tình yêu hiệp nhất với Chúa Cha, và nhờ đó các môn đệ được “nên một như chúng ta là một” (c. 22). Mỗi chúng ta cũng được chia sẻ vinh quang phục sinh của Chúa Giêsu bằng đức tin và lòng mến, nếu mỗi ngày sống chúng ta biết trung kiên vác thập giá theo Ngài.
Trong tình yêu hiệp nhất giữa Chúa Cha và Chúa Con, có sự hiện hữu của mỗi chúng ta theo chương trình yêu thương của Ngài “Con ở trong họ và Cha ở trong Con” (c. 23). Chính sự hiệp nhất trong một tình yêu kỳ diệu ấy, là dấu hiệu căn bản để thế gian nhận ra sự hiện diện gần gũi và đầy yêu thương của Thiên Chúa.
Trong ý nguyện sâu thẳm này, Chúa Giêsu muốn mỗi người chúng ta hãy đi sâu vào mối tương quan thân mật với Chúa Cha và với chính Ngài, bằng một đời sống tâm linh tràn sức sống yêu thương. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể hiệp nhất với nhau trong một gia đình, một cộng đoàn, một giáo xứ . . . Bởi lẽ chính sự hiệp nhất trong một tình yêu duy nhất này, mới có sức xoá tan mọi bất hòa, chia rẽ, để tạo nên một bầu khí chan hòa yêu thương trong an bình và hiệp nhất.
Kiếp nhân sinh chỉ là một cuộc sống tạm gởi, cuộc sống mai hậu mới là viên mãn trường cửu. Chúa Giêsu đã đi trước dọn chỗ cho chúng ta trong cung lòng yêu thương của Chúa Cha nơi Quê Trời vĩnh phúc: “Con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con” (c. 24). Hạnh phúc thật sự của chúng ta là có được một vị trí nơi Quê hương Nước Trời, chứ không phải là những thành công, địa vị mau qua nơi trần thế này.
Ta thấy Chúa Giêsu không những cầu xin Cha cho các môn đệ Ngài, mà còn xin cho cả những người nghe và tin lời các môn đệ rao giảng. Ðể lời Chúa được mang đến khắp bờ cõi, đến với mọi người. Mỗi Kitô hữu chúng ta phải chuyên chăm học hỏi, thấm nhuần Lời Chúa và luôn chia sẻ cho những người mình gặp gỡ để lời cầu nguyện nên một của Chúa nên trọn hảo.