Tháng hoa và đóa hoa Đức tin của đời ta
Tháng hoa và đóa hoa Đức tin của đời ta
Vô tình lang thang trên mạng, tôi đọc được bài vè hoa thật dễ thương. Đọc cho biết, biết rồi chia sẻ :
Tháng giêng nắng lắm, nước biển mặn mòi.
Vác mai đi xoi, là bông hoa giếng.
Hay bay hay liệng, là hoa chim chim.
Xuống biển mà chìm, là bông hoa đá.
Bầu bạn cùng cá, là đá san hô.
Hỏi Hán qua Hồ, là bông hoa sứ.
Gìn lòng nắm giữ, là hoa từ bi.
Ăn ở theo thì, là hoa bầu ngọt.
Thương ai chua xót, là hoa sầu đâu.
Có sông không cầu, là hoa nàng cách.
Đi mà đụng vách, là hoa mù u.
Cạo đầu đi tu, là bông hoa bụt.
Khói lên nghi ngút, là hoa hắc hương.
Nước chảy dầm đường, là hoa mồng tơi.
Rủ nhau đi cưới, là hoa bông dâu.
Nước chảy rạch sâu, là hoa muống biển.
Rủ nhau đi kiện, là hoa mít nài.
Gái mà theo trai, là hoa phát nhũ.
Đêm nằm không ngủ, là hoa nở ngày.
Ban chẳng lìa cành, là bông hoa cúc.
Nhập giang tùy khúc, là bông hoa chìu.
Ở mà lo nghèo, là hoa đu đủ.
Đi theo cậu chủ, là hoa mầng quân.
Đánh bạc cố quần, là bông hoa ngỗ.
Ngồi mà choán chỗ, là hoa dành dành.
Giận chẳng đua tranh, là bông hoa ngải.
Bắt đi tha lại, là hoa phù dung.
Ăn ở theo đường, là bông hoa thị.
Theo mẹ bán bí, là hoa hanh hao.
Cuộc sống của ta đẹp, đẹp lắm với các loại hoa và nếu như không có qua xem ra đời ta tẻ nhạt và chán ngắt. Mỗi loài hoa khoe mỗi sắc và mỗi hương cho đời để ta nghe thấy “cho đời chút hương”. Đến một nơi nào đó, một gia đình nào đó, một căn phòng nào đó có bài trí hoa, có chưng hoa ta cảm thấy nhẹ lòng.
Nhìn lại vườn hoa Nhà Chúa, đời sống đức tin của mỗi người trong lịch sử cứu độ được ví như một đóa hoa trong vườn hoa khoe sắc thắm.
Ta thử nhìn lại một chút những đóa hoa đức tin rất đẹp. Hoa đức tin Abraham. Nhìn đời của Abraham, ta thấy hoa Abraham tỏa một màu hoa phó thác. Abraham đi mà không biết mình đi đâu có có thể bỏ xác đâu đó mà không biết. Abraham đã phó thác cuộc đời mình cho Chúa và cứ đi theo lời Chúa chỉ vẽ. Bi đát nhất là khi Abraham bị thử thách là sát tế đứa con duy nhất nhưng ông vẫn sẵn lòng.
Kế đến, ta nhìn đóa hoa Môsê. Cả cuộc đời của Môsê là chịu đựng cả Chúa và cả dân của Ngài. Ta còn nhớ lần kia trong đời Môsê chịu biết bao nhiêu khó khăn. Ước mơ vào Đất Hứa nhưng rồi Chúa bảo ngươi đứng đó ngó đi và rồi Môsê chết. Đức tin của Môsê là một đức tin không có phần thưởng và không có phần thưởng. Đức tin của Môsê có màu sắc của khiêm nhường, của không công, không thưởng, không gì hết.
Dừng lại để ta nhìn Giêrêmia, Giêrêmia mở đầu sách viết rất dễ thương : “Ta đã thánh hóa ngươi, Ta đã gọi ngươi khi ngươi chưa lọt lòng mẹ, Ta đặt ngươi làm ngôn sứ”. Ông nói lên kinh nghiệm tình thương của Chúa và Thiên Chúa chọn ông từ khi ông còn trong bào thai. Và ta thấy chương 15, ông nói : “Con vô phúc quá mẹ ơi ! Mẹ sinh ra con làm gì ?”. Ngày xưa thì bảo con có phúc và nay thì than vãn : Thế mà cứ bị nguyền rủa. Lạy Chúa, tại sao Ngài cứ để con đau khổ hoài ? Tại sao Chúa làm con đau khổ như thế ! Ngài là ai ? Phải chăng Ngài mơ hồ và ảo mộng.
Cả đời dấn thân cho Chúa và nguyền rủa chính mình : “Con vô phúc quá ! Thà con đừng sinh ra thì hơn”.
Đức tin của Giêrêmia mang màu sắc của bóng đêm, của thử thách, màu sắc của phó thác hoàn toàn không thấy tương lai. Hoa đức tin của Giêrêmia là như vậy, là đóa hoa khoe sắc thử thách, khiêm nhường.
Đến với Tân Ước, ta bắt gặp một đóa hoa tuyệt vời mang tên Maria mà chúng ta mừng kính trong tháng 5. Lời sứ thần trong ngày truyền tin còn đó : “Này Bà sẽ cưu mang người con và vương quyền của người vô cùng vô tận”. Mẹ thấy tương lai sáng lạn trong ngày truyền tin nhưng rồi Mẹ thấy người ta không đến chúc tụng Mẹ và thậm chí còn đau khổ khi sinh con nơi máng cỏ và cả trốn sang Ai Cập để sinh sống một thời gian để tránh lưỡi gươm Hêrôđê.
Là Mẹ Chúa Giêsu nhưng không được một tiếng khen, chẳng thấy vương quyền gì cả chỉ thấy toàn gian nan thử thách. Thử thách lớn nhất mà Mẹ Maria chịu đó là thử thách như Abraham phải chịu : “Ngươi phải sát tế người con duy nhất”. Mẹ đã dâng hiến người con yêu cho Thiên Chúa
Mẹ thấy ngai vàng cho con Mẹ không có. Ngai vàng con của Mẹ là thập giá. Phải chăng Chúa không trung tín lời hứa của Ngài. Không cần gì cả, Chúa không cho phần thưởng nào cả, Chúa lấy hết, ấy vậy mà vang mãi lời ngân nga : Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, Thần Trí tôi hớn hở vui mừng trong Thiên Chúa của tôi !”
Hoa đức tin là vậy đó ! Hoa đức tin của Mẹ là như vậy đó. Tháng hoa, chúng ta dành tâm tình kính Mẹ nhưng rồi hoa đức tin của đời ta như thế nào ? Hoa đức tin của đời ta có nở, có tươi, có khoe sắ hoa Maria không ?
Maria đã bám chặt đời mình vào Thiên Chúa để Mẹ luôn tỏa ngát mùi hương xin vâng, màu hoa đón nhận đau khổ trong cuộc đời. Mẹ tin tưởng và hoàn toàn tín thác vào Chúa. Hoa đức tin rất cần trong đời sống của ta nhưng hiện giờ hoa đức tin của ta ra sao ? Còn hay mất ? Có khi vì bám vào trần gian để rồi màu cũng phai mà hương cũng chẳng còn.
Hoa đức tin của ta rất cần nở hoa và khoe sắc. Nở hoa, khoe sắc để truyền cho con cháu và con cháu truyền cho hậu thế. Nếu như ta không nở hoa khoe sắc đời sống đức tin của chúng ta thì con cháu của chúng ta sẽ đi về đâu.
Chúng ta tuyên xưng niềm tin của chúng ta trong kinh Tin Kính, trong đời sống hằng ngày. Niềm tin ấy cần diễn tả cách thực tế trong đời sống của chúng ta.
Tháng hoa, mỗi lần chúng ta dâng hoa cho Đức Mẹ thì xin cho từng giây từng phút của chúng ta luôn bám vào Chúa như Mẹ Maria đã bám. Khi ta bám vào Chúa rồi thì ta sẽ truyền nhựa sống đức tin cho con cháu chúng ta, cho anh chị em. Xin Chúa chúc lành cho mỗi người chúng ta nhìn lên đóa hoa tinh tuyền, đóa hoa ngát hương Maria để chúng ta cũng tỏa hương và khoe sắc tin cậy mến như Mẹ trong cuộc đời.