Chiên và Chủ
CHIÊN VÀ CHỦ
Tôi mới đến chỗ mới được dăm ba tháng. Nơi ở mới có con chó giữ nhà. Lần đầu lên nhận phòng nó gừ gừ vì trông thấy người lạ. Cũng là chuyện bình thường với “những kẻ giữ nhà”.
Vài hôm sau đó, nó không còn gừ gừ như khi mới đến nữa mà xem ra có “thiện cảm” hơn với khách lạ. Người em nơi sở tại bảo tôi gọi nó là “down” thử xem sao ? Hẳn nhiên lúc đầu nghe còn lạ nên nó cũng chả ngoe nguẩy đuôi. Vài ngày sau đó, cứ ngày nào cũng gọi “down” và ngạc nhiên nó không chỉ như là nghe mà còn tới khoèo chân người mới nữa.
Tò mò hỏi trước đây gọi nó là gì mà sao giờ khi gọi “down” nó hiểu. Em mới nói là em kia gọi nó là asâo. Thì ra với Jrai, con chó gọi là asâo.
Chuyện là em kia hay chơi với nó và gọi nó đi về quê có việc cũng đã lâu. Có lẽ cũng chả ai quan tâm nó và gọi nó để rồi khi có người nào đó xem ra chú tâm đến nó gọi nó thì nó theo. Chó đơn giản như vậy, nhất là khi cho nó ăn nữa thì nó càng quấm quýt. Cũng dễ hiểu vì 3 con chó nơi ở trước nó cũng đi theo người cho nó ăn như vậy.
Asâo đã được chuyển tên từ ngày ấy và nó đi theo “chủ” mới đặt tên cho nó. Thật dễ thương khi “chủ” mới đu đưa trên ghế nó cứ tới gần như thật quen biết. Dường như chú bé rất khôn để quấn quýt với người mới về và không thèm nghe ai nữa. Có lẽ nó cảm nhận được tình thương của “chủ” mới để không nghe ai khác nữa.
Hình ảnh con chó tên Down nơi ở mới dễ cho mình liên tưởng đến con chiên ở vùng Do Thái. Ở Việt Nam không có chiên thì mình có thể ví von con Down như con chiên vậy.
Con chiên là con vật rất quen thuộc với vùng đất Palestine. Chính vì thế, Chúa Giêsu mượn hình ảnh con chiên để nói về đoàn, về chủ chăn.
Chắc có lẽ không cần dông dai dài dở, ai ai trong chúng ta cũng hiểu được tâm tình mục tử của chủ chăn dành cho con chiên. Chủ chăn thật thì yêu thương và thậm chí bỏ cả tính mạng mình vì đoàn chiên. Và, Chúa Giêsu đã mất mạng vì đoàn chiên. Chiên dữ, chiên gian ác, chiên độc đã ăn thịt chủ của mình. Ngược lại, đoàn chiên nghe tiếng Chủ đã sống chết với Chủ và hy sinh cả tính mạng của mình.
Và, quy tắc hay nguyên tắc dường như bất biến với con chiên đó là nếu như nghe tiếng chủ và đi theo lời của chủ, đi theo chỉ dẫn của chủ thì không bao giờ bị ăn thịt, bị người khác bắt. Những con chiên không nghe tiếng chủ, nhữn con chiên làm theo ý mình sẽ bị bắt và bị ăn thịt là chuyện đương nhiên. Mất mạng, thương tích với những con chiên không ngoan ngùy là điều rất có thể. Kinh nghiệm đó mỗi người chúng ta đều thấy chứ không cần chú giải hay tìm hiểu cao siêu.
Thật thế, rất đơn giản trong đời thười, ai trong chúng ta cũng hơn một lần gặp được con chó, con mèo, con cá, chim trong đời sống thường ngày để rồi ít nhiều gì tâm tình của những con đó với chủ nuôi.
Một người em nuôi một hồ đầy cá, cứ sáng sáng cho chú em vuốt bàn tay và đàn cá vô tư lượn theo tay em nhìn rất đẹp. Thấy vậy, tôi cũng vuốt theo như em đã vuốt nhưng vuốt mãi đàn cá vẫn cứ như vô cảm. Đàn cá đi theo bàn tay của chủ nó và với thói quen như thế chúng sẽ được ăn mồi và no nê cùng với tâm tình của chủ.
Con vật, xem ra vô tri vô giác nhưng rồi hình như nó cũng có cái “cảm” trong cuộc sống của nó. Nó vô hồn nhưng xem ra nó cũng có chút chút gì đó cảm với chủ nó mà chúng ta không thể minh giải hay khó hiểu.
Ngày hôm nay, chúng ta mừng lễ Chúa Chiên Lành cùng với Giáo Hội để rồi mỗi người chúng ta có dịp nhìn lại cuộc đời của mỗi người chúng ta.
Có thể như con chó Down như là bài học cho ta (ví von cho vui chứ không thể nào so sánh người với chó). Nếu như trước đây nó theo em kia nhưng từ ngày có “chủ” mới về nó hoàn toàn nghe tiếng của “chủ”. Từ ngày đó, dường như nó được “ăn ngon mặc ấm” chứ không còn bơ vơ nữa. Xem ra nó rất khôn để đi theo phò “chủ” mới vì những người trong nhà không hề quan tâm nó. Nhà cũng không phải là vắng người nhưng nó chỉ nghe duy nhất người chủ cũng tên Down của nó mà thôi.
Ta cũng thế, từ ngày ta lãnh nhận bí tích Thanh Tẩy, ta được khoác vào mình chiếc áo mới và với tên gọi mới cùng với tên Thánh Bổn Mạng. Chuyện quan trọng là ta có biết từ bỏ cái con người cũ, cái tên gọi cũ của ta để ta nghe theo và đi theo Chủ Chăn Giêsu hay không mà thôi.
Văng vẳng bên tai của ta có rất nhiều tiếng gọi : tiếng gọi của tiền bạc, của danh vọng, của quyền lực, của cái tôi … Tất cả những tiếng gọi đó xem ra là phù du và ai nào đó lao theo những tiếng gọi đó xem chừng mất mạng sống như chơi chứ không phải giỡn. Và đó là điều chắc chắc chứ không gọi là xem chừng nữa. Chính vì thế, chỉ có một con đường duy nhất là nghe theo tiếng gọi Giêsu – Chủ Chăn Nhân Lành – chủ chăn đích thực của đời ta.
Cuộc đời này quá ồn ào, quá náo nhiệt để ta đánh mất sự lặng thinh để không nghe tiếng Chúa. Khi ta không nghe tiếng Chúa nói nữa thì ta mất phương hướng cũng như không cảm nhận được tình Chúa thương ta.
Để nghe tiếng gọi của Giêsu, cần lắm sự lặng thinh cũng như lắng đọng trong tâm hồn.
Nghe tiếng gọi Giêsu ở đâu ? Xin thưa nghe tiếng gọi Giêsu trong Thánh Kinh, trong Lời của Ngài, trong tất cả những biến cố của cuộc sống.
Thánh Kinh mãi mãi là Kim Chỉ Nam cho đời sống của chiên con để rồi là chiên thì buộc lòng phải nghiền ngẫm, nghiên cứu, lắng nghe lời Chúa trong Kinh Thánh. Lời Chủ Chăn ở đâu nữa ? Lời Chủ Chăn Giêsu được nói nơi môi miệng của các vị mục tử như đại diện Chúa Giêsu giảng dạy lời Chúa trong cuộc đời.
Cạnh đó, tất cả những biến cố trong cuộc sống như là Lời mà Thiên Chúa muốn ngỏ với con người. Chỉ những ai lắng đọng tâm hồn thì mới nghe được dấu chỉ Chúa muốn nói gì.
Thời đại ngày hôm nay, thế giới đang gặp phải Coronavirus, con chiên nhận ra rằng đó chính là sự dữ không phải do mục tử Giêsu làm mà là do những con chiên quái ác làm để tiêu diệt con chiên của mục tử Giêsu. Đứng trước những nguy khó này, con chiên của mục tử Giêsu cần phải giữ mình, cần phải bám vào Mục Tử Giêsu hơn bao giờ hết để được bình an và được cứu sống.
Con chiên của Thầy Giêsu trong lúc này cần lắng nghe tiếng Chúa, lắng nghe lời chỉ dẫn của các vị mục tử trong Hội Thánh để cùng nhau đi theo một Chủ Chăn duy nhất là Chủ Chăn Giêsu.
Lúc này cũng là lúc cám dỗ hơn bao giờ hết với những tiếng gọi của chủ chăn giả, chủ chăn gian ác nên là chiên, người Kitô hữu được mời gọi cân nhắc và biện phân để đừng nghe tiếng lạ khác mà đi theo. Và như vậy, trong lúc này, mỗi người chúng ta lại cố gắng, lại xin Chúa thêm ơn cho mỗi người chúng ta có đủ thinh lặng, có đủ niềm tin để nghe và bước theo Chủ Chăn Giêsu đích thực. Nếu như chúng ta nghe tiếng khác và bỏ đàn thì chúng ta sẽ tự hủy đời mình thôi. Mỗi người chúng ta có quyền lựa chọn, không ai thay thế lựa chọn cho chúng ta được.