VẬN MỆNH NGÔN SỨ CỦA CHÚA
29.8 Thứ Năm Lễ Thánh Gioan Tẩy Giả bị chém đầu
1 Cr 1:1-9; Tv 145:2-3,4-5,6-7; Mt 24:42-51
VẬN MỆNH NGÔN SỨ CỦA CHÚA
Để dọn đường cho Chúa Giêsu đến cứu chuộc loài người, Thiên Chúa đã cho bà Ysave son sẻ được sinh con. Người con đó là Gioan Tẩy giả. Lớn lên, ngài vào sống khổ hạnh trong sa mạc: Mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn.(Mt. 3,4).
Chính Gioan Tẩy Giả là người đã chỉ đường đến Ðức Kitô. Ðời sống và cái chết của Gioan là để hy sinh cho Thiên Chúa và loài người. Lối sống đơn giản của ngài thực sự là lối sống tách biệt khỏi vật chất thế gian. Tâm hồn của ngài đặt trọng tâm ở Thiên Chúa và lời mời gọi ngài nghe được từ Thần Khí Thiên Chúa đã đánh động tâm hồn ngài. Tin tưởng ở ơn Chúa, ngài đã can đảm nói những lời kết tội hoặc kêu gọi sám hối, vì sự cứu độ.
Năm 29 tuổi, thánh nhân đến sông Giođan, rao giảng kêu gọi mọi người ăn năn sám hối và lãnh phép rửa sám hối của Ngài, để dọn lòng xứng đáng đón rước Chúa Cứu thế. Nhiều người đã đến lãnh nhận phép rửa thống hối, và xin ngài chỉ dạy cách thế để hoán cải đời sống. Chính Chúa Giêsu khi bắt đầu đi rao giảng Nước Trời, cũng đến nhờ Ngài làm phép rửa, để được Chúa Thánh Thần tấn phong làm Đấng Cứu Thế, và Chúa Cha công khai nhìn nhận là Con Yêu Dấu.
Thời điểm Gioan Tẩy Giả làm phép rửa sám hối bên bờ sông Giođan trùng hợp với lúc Hêrôđê Antipa làm quận vương cai trị xứ Galilêa. Cuộc sống của ông có nhiều lầm lỗi và lầm lỗi lớn nhất mà ai cũng biết đó là ông ngang nhiên lấy vợ của anh làm vợ của mình. Người đàn bà xấu nết đó là bà Hêrôđia. Thấy vậy, Gioan Tẩy Giả đã lên tiếng công khai cảnh cáo và ngăn cản. Việc đó đã đến tai Hêrôđia làm cho bà hết sức tức giận. Bà đã yêu cầu Hêrôđê bắt giam Gioan Tẩy Giả. Gioan Tẩy Giả đã bị bắt giam nhưng bà ta vẫn chưa vừa lòng. Biết Gioan Tẩy Giả là một con người không thể mua chuộc cho nên bà luôn tìm dịp để giết ngài. Và đây là dịp. Chúng ta hãy nghe thánh sử Márcô thuật lại việc làm này của Hêrôđia:
Một ngày thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hêrođê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Galilêa. Con gái bà Hêrôđia vào biểu diễn một điệu vũ làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái:
– Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.
Vua lại còn thề :
– Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước, cũng được.
Cô gái đi ra hỏi mẹ
– Con nên xin gì đây ?
Mẹ cô nói :
– Đầu Gioan Tẩy giả.
Lập tức cô vội trở vào, đến bên nhà vua và xin rằng :
– Con muôn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gioan Tẩy giả, đặt trên mâm.
Nhà vua buồn lắm, nhưng vì lời thề, và khách dự tiệc, nên chẳng muốn thất hứa với cô. Lập tức vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gioan tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, bưng đầu ông trên một cái mâm, trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ “. (Mc. 6,2128).
Thánh Hiêrônimô còn cho chúng ta biết thêm một chi tiết thú vị này: Sau khi nhận được đầu của Gioan Tẩy Giả, Hêrôđia đã lấy dao cạy miệng thánh nhân ra và đâm một nhát thấu qua cái lưỡi đã dám nói lên những lời xúc phạm đến bà.
Thánh Linh mục Bêđa khả kính đã giải thích ý nghĩa cái chết của ngài như sau:
“Đấng thánh loan báo Chúa sinh ra, rao giảng và chịu chết, đã tỏ cho chúng ta thấy một sức mạnh xứng đáng được Chúa nhìn. Như lời Kinh Thánh chép: “Theo nhãn giới người phàm, thì người đã gặp nhiều đau khổ, nhưng hy vọng của người đã tràn đầy bất tử.”
Thông điệp Tin mừng rất lôi cuốn bởi vì hy vọng nó đem đến, nhưng cũng làm bối rối bởi vì cách nó thách thức chúng ta. Hêrôđê đã bị cuốn hút bởi sứ điệp của Gioan nhưng đã không thể quay lưng với tội lỗi trong đời sống của ông. Những nét đặc trưng hay điểm yếu nào đã cản trở Hêrôđê đến với sự lôi cuốn ban đầu đối với lời rao giảng của Gioan? Có điều gì đó tương tự trong đời sống của chúng ta đã ngăn cản chúng ta theo Chúa chặt chẽ hơn?
Gioan không bao giờ sợ hãi công bố sự thật, bất chấp hậu qủa. Khi chúng ta có cơ hội bênh vực sự thật, chúng ta có cảm thấy sợ hãi vì bị ngược đãi hay đau khổ? Trong buổi cầu nguyện hôm nay, hãy xin Chúa Giêsu giải thoát bạn khỏi mọi sợ hãi có thể có trong việc công bố sứ điệp cứu độ của Thiên Chúa.
Gioan Tẩy giả là một ngôn sứ, đã sống cuộc đời chứng tá cho công lý; là một ngôn sứ trong một đất nước đang thời nhiễu nhương: một phía bị đế quốc Rôma cai trị hà khắc, nhiều phe nhóm trong dân muốn nổi loạn; phía khác, vị vua Hêrôđê đang cai trị là một hôn quân bạo Chúa, sống loạn luân. Lương tâm ngôn sứ đã thúc đẩy Gioan lên tiếng ngăn cản và tố cáo những hành vi sai trái của nhà vua, mong nhà vua trở về với đường ngay nẻo chính. Vì thế, Gioan đã bị nhà vua bắt giam và sau này bị chém đầu. Người Kitô hữu không những phải làm chứng cho Thiên Chúa, mà còn cho chân lý, cho công lý, cho tình yêu của Thiên Chúa nữa. Đời sống chứng nhân đòi hỏi ta phải dám chấp nhận thiệt thòi, mất mát, nguy hiểm. Làm ngôn sứ mà lại muốn được an toàn và bảo toàn đủ mọi mặt những gì mình đang có, không muốn hy sinh hay mất mát điều gì, thì không xứng đáng.
Hiểu biết về Thiên Chúa của Gioan Tẩy giả đã tạo cho ông một sự khiêm nhường mạnh mẽ. Khi được hỏi liệu ông có phải là Chúa Kitô, Gioan đã trả lời rằng ông thậm chí còn không xứng đáng cởi quai dép cho Chúa (Ga 1: 27). Tại sao sự khiêm nhường của Gioan lại rất cần thiết đối với sứ mệnh Thiên Chúa đã giao cho ông để loan báo việc Chúa Giêsu đến? Làm sao sự tăng trưởng trong khiêm nhường có thể giúp chúng ta thực hiện ý Chúa tốt hơn trong đời sống của riêng chúng ta?