CHUẨN BỊ NGÀY CÁNH CHUNG
19.2Thứ Hai trong tuần thứ Nhất Mùa Chay
Lv 19:1-2,11-18; Tv 19:8,9,10,15; Mt 25:31-46
CHUẨN BỊ NGÀY CÁNH CHUNG
Chúa Giêsu kết thúc những lời giáo huấn về ngày cánh chung bằng một dụ ngôn, mô tả cảnh phán xét chung: Vị Thẩm Phán tối cao ngự đến là chính Chúa Giêsu, Người tuyên án trên người lành kẻ dữ và sau cùng bản án được thi hành.
Tin Mừng đưa chúng ta về viễn cảnh của ngày cánh chung qua giáo huấn của Đức Giêsu.
Hình ảnh mà Đức Giêsu đưa ra chính là một hình ảnh về ngày phán xét, nơi đó, vị thẩm phán công bằng, tối cao ngự đến để xét xử.
Thánh Mát-thêu trình bày cho chúng ta cảnh phán xét ngày tận thế không mấy ngoạn mục : không động đất, không có mặt trời tối tăm, không có những vì sao tắt sáng. Chỉ mình Đức Giê-su trong vinh quang đến ngự trên ngai, dấu chỉ uy quyền phán xét của Người. Uy quyền của Người bao trùm khắp muôn phương : các thiên thần hầu cận, các dân thiên hạ tập hợp trước dung nhan Người. Người ta nghĩ đến có việc gì xảy ra quyết liệt lắm, sau đó không còn xảy ra như thế nữa. Hành động đầu tiên của Con Người là phân tách khối người đó ra : bên phải là kẻ lành, bên trái là kẻ dữ, ở giữa là khoảng trống. Hành động phân chia này thiết lập nên sự phán xét. Sau đó là những lời giải thích về việc phán xét. Việc phán xét không theo chủng tộc như quan niệm Do thái, nhưng theo đời sống luân lý của mỗi người.
Để thưởng cho các người lành bên phải, Đức Giê-su đã phán rằng : “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc hãy đến hưởng nước trời… “. Để phạt kẻ dữ bên trái, Người phán :”Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời. Nước trời trước hết là ở gần Thiên Chúa. Còn lửa đời đời là xa lìa Thiên Chúa. Hai nơi đối nghịch nhau đều là đích cuối cùng sau một cuộc sống lâu dài mà Thiên Chúa hằng kiên nhẫn chờ đợi. Con Người chỉ đến phán xét và chấm dứt lịch sử thế giới sau một thời gian Thiên Chúa kiên trì tìm kiếm cứu chuộc loài người.
Những lý do xét xử là những nhu cầu trước mắt : đói, khát, trần truồng, tù đầy, đau yếu. Người lành và người dữ đều ngạc nhiên hỏi : “Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, trần truồng, đau yếu, ngồi tù đâu ? Để đáp lại, Chúa đáp : “Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những kẻ bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Vậy được hưởng nước trời hay bị vào lửa đời đời chính là tiếp đón hay từ chối giúp đỡ Đức Giê-su Ki-tô hiện diện trong một kẻ khốn cực, chính là làm hay không làm giúp người lân cận của mình.
Điều kỳ lạ, đó là vị thẩm phán này không xét xử dựa trên chức nghiệp để thưởng công, mà là ngang qua hành vi về sự cảm thông, lòng nhân ái đối với những người bần cùng của xã hội. Lạ kỳ hơn nữa là khi kết thúc, vị thẩm phán ấy đồng hóa chính mình với những người được giúp đỡ khi tuyên bố: “Mỗi lần các ngươi làm cho những người bé mọn ấy là làm cho chính ta”.
Nhìn ra thế giới hôm nay, chúng ta thấy không ít nếu không muốn nói là nhan nhản những hành vi như: bon chen, lừa lọc, mưu mô quỉ quyệt, chiến tranh, hận thù, khủng bố….
Uy quyền của Đức Kitô bao trùm khắp muôn phương: các thiên thần hầu cận, các dân thiên hạ tập hợp trước tôn nhan Người. Hành động đầu tiên của Con Người là phân tách khối người ra hai bên: bên phải là kẻ lành, bên trái là kẻ dữ, ở giữa là khoảng trống. Hành động phân chia này thiết lập nên sự phán xét. Sau đó là những lời giải thích về việc phán xét. Việc phán xét không theo chủng tộc như quan niệm người Do Thái, cũng chẳng theo bất cứ tiêu chí định tính hay định lượng nào của thế gian, nhưng theo đời sống luân lý mà mỗi người đã sống.
Phần thưởng cho những người bên phải, Chúa Giêsu phán rằng: “Nào những kẻ Cha ta chúc phúc hãy đến hưởng Nước Trời…”. Còn hình phạt cho những người bên trái, Người phán: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời”. Theo đó, Nước Trời trước hết là sự ở gần Thiên Chúa. Còn lửa đời đời là sự xa lìa Thiên Chúa. Hai nơi đối nghịch nhau đều là đích cuối cùng sau một hành trình sống lâu dài mà Thiên Chúa hằng kiên nhẫn chờ đợi. Con người chỉ đến phán xét và chấm dứt lịch sử thế giới sau một thời gian Thiên Chúa đã kiên trì thi ân giáng phúc và tìm kiếm cứu độ loài người.
Tùy thuộc vào thái độ sống mà mỗi người định đoạt cho mình chỗ đứng bên Đức Kitô trong ngày phán xét. Chúng ta được hưởng Nước Trời hay bị vào lửa đời đời chính là tiếp đón hay từ chối giúp đỡ Đức Kitô hiện diện trong kẻ khốn cực, chính là làm hay không làm giúp người thân cận của mình.
Mùa Chay thúc bách chúng ta sống Tin Mừng hẳn hoi, nghiêm túc. Sống lời Chúa triệt để giúp chúng ta liên đới với mọi người tốt đẹp ở đời này, nhất là sự liên đới với Chúa Giêsu đồng hóa nơi con người thấp kém, bất hạnh. Đó là cửa vào Nước Trời đời đời trong ngày phán xét.