VẾT HẰN CỦA CUỘC ĐỜI
Nội dung

VẾT HẰN CỦA CUỘC ĐỜI

Đi qua những ấm lạnh của thế gian, mỗi người chúng ta ít nhiều đều mang trong lòng những vết hằn, có thể là của đau thương, mất mát, hay đơn giản là những lần không như ý. Đó là những nỗi buồn, những tổn thương mà cuộc sống đã để lại, như những vết xước không thể xóa nhòa. Trong dòng chảy của thời gian, chúng ta không thể tránh khỏi những lúc phải đối mặt với thất bại, sự mất mát hay những tổn thương sâu sắc. Nhưng dù có thế nào, có một điều quan trọng hơn tất cả, đó là liệu chúng ta có còn giữ được cho mình những phẩm chất quý giá nhất trong cuộc đời: một đôi mắt hiền và một đôi tay ấm.

Đôi mắt hiền không chỉ đơn thuần là ánh nhìn bên ngoài, mà là ánh nhìn từ trái tim, là sự cảm nhận thấu đáo về thế giới và con người xung quanh. Đôi mắt ấy không vội vàng phán xét, không để cho sự thù hận hay lòng giận dữ chi phối. Một đôi mắt hiền là đôi mắt có thể nhìn thấy sự yếu đuối, nỗi đau trong mỗi con người và đồng cảm với những gì họ phải trải qua. Đôi mắt hiền là đôi mắt không chỉ nhìn thấy vết thương của người khác mà còn biết nhìn nhận vết thương trong chính mình. Trong một thế giới đầy thử thách và gian truân, khả năng giữ được một đôi mắt hiền chính là một điều vô cùng quý giá. Bởi khi chúng ta có thể nhìn đời bằng ánh mắt nhân ái, chúng ta không chỉ chữa lành cho người khác mà cũng tự chữa lành cho chính tâm hồn mình.

Còn đôi tay ấm là biểu tượng của sự chăm sóc, của lòng nhân hậu, là hành động mang lại hơi ấm cho những trái tim lạnh giá. Một đôi tay ấm không phải là đôi tay chưa từng trải qua lạnh giá, mà là đôi tay đã biết nắm lấy nỗi đau, biết san sẻ và xoa dịu những tổn thương của người khác. Đôi tay ấm là đôi tay biết chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn với những người xung quanh. Khi chúng ta có thể mở rộng đôi tay ấy để chào đón người khác, để vươn ra giúp đỡ những trái tim lạc lõng, chúng ta không chỉ mang lại cho họ một sự ấm áp vô hình mà còn nhận lại sự bình an trong chính tâm hồn mình. Trong cuộc sống này, có đôi tay để nâng đỡ nhau chính là một món quà quý giá mà chúng ta có thể trao tặng cho nhau.

Nhưng thật đáng tiếc khi không phải ai cũng có thể giữ được một đôi mắt hiền và một đôi tay ấm qua những thử thách của cuộc sống. Khi chúng ta đối diện với quá nhiều nỗi đau, sự thất vọng, chúng ta dễ dàng đánh mất sự dịu dàng trong ánh mắt và cảm giác ấm áp trong đôi tay. Đôi khi, những vết thương và đau khổ khiến chúng ta trở nên cứng cỏi, khép kín, và đôi mắt chúng ta không còn nhìn thấy sự tốt đẹp trong cuộc sống nữa. Những thất bại, tổn thương làm cho đôi tay chúng ta không còn muốn nâng đỡ ai, chỉ muốn thu mình lại trong một thế giới cô đơn và khép kín. Thế nhưng, nếu chúng ta biết trân trọng những phẩm chất đó, nếu chúng ta biết giữ lại đôi mắt hiền và đôi tay ấm, thì dù có đi qua bao nhiêu sóng gió, cuộc sống vẫn có thể tươi đẹp và đáng sống.

Đi qua những vết hằn của cuộc đời, điều đáng trân quý không phải là những gì ta đã mất hay những gì ta có được, mà là khả năng giữ được đôi mắt hiền và đôi tay ấm. Những điều đó không phải là những thứ có thể mua được bằng tiền bạc hay đạt được qua nỗ lực bên ngoài, mà là những phẩm chất xuất phát từ trái tim. Đôi mắt hiền và đôi tay ấm là kết quả của một tâm hồn biết yêu thương, biết đồng cảm và biết tha thứ. Khi chúng ta giữ được những phẩm chất này, chúng ta không chỉ sống sót qua cuộc đời mà còn sống trọn vẹn, sống có ý nghĩa và sống đầy ắp tình người.

Vì vậy, dù cuộc sống có đôi lúc làm chúng ta mệt mỏi, đau đớn hay thất vọng, chúng ta vẫn phải nhớ rằng điều quan trọng không phải là những gì chúng ta đã mất hay đạt được, mà là chúng ta có còn giữ được đôi mắt hiền và đôi tay ấm. Chính những điều này mới là thước đo cho một cuộc sống trọn vẹn, đầy ý nghĩa và đẹp đẽ.

Lm. Anmai, CSsR

Chi tiết